Bim Xinh

Rủ nữ đồng nghiệp đi ăn đêm, trúng số được nàng rủ vào toilet... địt

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng khi lờn vài tuổi rồi thì sao? Thì lại nói: "Ước gì tôi tới tuổi trưởng thành". Những cây trong rừng phương Bắc khôn hơn. Song thân tôi lấy sự giúp đõ kẻ khác làm vui.

    Ông thường bị những ý nghĩ này dày vò ông. Bây giờ, nghĩ lại, tôi có thấy sung sướng đã quyết định như vậy không? Bác sĩ biết rằng có giảng giải lý luận cũng chỉ hại thêm, nên ông bảo y: "Nếu ông nhất quyết muốn tự tử thì ông cũng nên tự tử một cách anh hùng chứ! Ông chạy ra chung quanh những căn phố này cho tới khi nào mệt quá mà lăn ra chết thì thôi".

    Mặc dầu có một số đồng nghiệp nhạo báng hay thốt ra những ý tưởng bi quan đối với công cuộc của ông, ông cũng cứ làm. Khi còn đi học, ông đã lo về hai bệnh: suyễn và mất ngủ. Hơn nữa, nếu việc đó đưa ra toà, và đăng trêen mặt báo thì sẽ tai hại cho Công ty không ít.

    Mà bây giờ chúng đã sắp nhốt tôi vô cái ngục hiểm độc kia! Kipling không kém, cũng nổi lôi đình. Và khi chúng ta chế định hành đồng thì chúng ta có thể chế định tư tưởng một cách gián tiếp được".

    Nhưng một hôm không biết nghĩ sao Kipling lại trồng hoa trên bãi cỏ kia, Balestier thấy vậy liền sôi máu lên, la ó, chửi rầm rĩ. Bạn kiếm ăn bằng cách nào? Làm một nông dân, một phu trạm, một nhà hoá học, một viên kiểm lâm, một thơ ký đánh máy và một thú ý, một giáo sư trung học hay một chủ xe hủ tíu? Tại sao bạn không ngay bây giờ gấp sách lại, vô phòng ngủ, đóng kín cửa, quỳ gối tụng niệm cho vơi nỗi lòng đi? Nếu bạn đã bỏ đạo thì nên tìm lại Đức Tối Cao để có lòng tín ngưỡng như trước.

    Việc xảy ra như vầy: Do đó mà chúng tôi kí tên chung với nhau [2]. Nhưng cảnh ngộ của ta khác: ta sống một đời tầm thường quá.

    Nhiều người mệt tới nỗi lăn ra ngủ, không kịp ăn. Cho đến năm 1945, ông mất thì đã là một trong những nhà doanh nghiệp mau phát đạt nhất ở Mỹ. Tới hiệp thứ mười, tuy chưa xỉu, nhưng đứng đã không vững.

    Sở dĩ ông có lối văn vô cùng hấp dẫn ấy - từ trước chúng ta chưa được đọc một tác giả nào bàn về tâm lý mà vui như ông - có lẽ nhờ hoàn cảnh tạo nên. Chính tôi đã được mục đích cảnh chết ấy trong trại của tôi ở Missouri. Tôi tin rằng hằng hà sa số những tinh tú quay cuồng trong không trung tối tăm, lạnh lẽo, không có sinh vật, đều do một sức u mê tạo ra.

    Ông nhồi bông gòn vào lỗ tai để khỏi nghe tiếng động và để bộ thần kinh được yên tĩnh. Quân địch thả thuỷ lôi tấn công chúng tôi luôn 15 giờ. Mà lúc ấy ông bao nhiêu tuổi? Ba chục! Thiệt không ai tin được.

    Thử hãy mở miệng ra cười lớn, hãy hồn nhiên vui vẻ, hãy ưỡn ngực hít một hơn dài rồi ca lên một khúc, nếu không ca được thì huýt sáo, nếu không huýt sáo được thì ngâm nga. Như vậy con cái chúng ta sẽ tập nhiễm lần lần, mà không hay, cái tánh tốt biết khen và tỏ lòng mang ơn. Mỗi tuần tôi bỏ ra hai đêm theo lớp giảng cho người lớn ở Nữu Ước.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap