Vị Vương hầu khôn khéo Von Bulow đã hiểu phương pháp đó là quan trọng từ năm 1909. Mãi tới gần đây, chúng tôi vẫn báo tin buồn đó cho những người bị hy sinh bằng cách này: Ông Smith, mời ông ngồi xuống. Chính lời khen đó đã mở đầu cho quãng đường rực rỡ của chàng.
Cho nên đáng lẽ buộc tội anh, tôi định thay đổi thái độ mà khoan hồng với anh và tôi đã thành công rực rỡ. Franklin khôn ngoan, khéo léo lắm, không dại dột vậy đâu. Đáng lẽ tôi không nên mua thì phải".
Một trăm năm mươi lính công an bao vây một căn phố để bắt tên y cũng mang hai cây súng sáu trong mình. Đành rằng bà vẫn luôn luôn là Hoàng hậu nước Pháp. Tên cậu là Edward Bok.
Chính bà cũng biết vậy nữa. Còn những quảng cáo y dược có ích lợi chung, không thể nào từ chối hết được, tôi sẽ kiểm duyệt gắt gao cho nó thành ra hoàn toàn vô hại. Bà là tri kỷ của ông, vừa là bạn đồng tâm, là nguồn an ủi và là quân sư của ông nữa.
Ta sẽ bịp chúng dễ như chơi". Tôi gốc gác ở Missouri: như vậy bạn đủ hiểu. Có nhiều bà muốn gây mỹ cảm, tiêu cả một gia tài để đắp vào thân những nhung cùng vóc, đeo vào mình những vàng cùng ngọc, mà hỡi ơi, quên hẳn cái bộ mặt của mình đi, bắt nó mang những nét chua ngoa và ích kỷ.
Cậu thôi học từ hồi mười ba tuổi, phải làm công cho một công ty nọ. Trái lại, nên thương họ. Vô số xí nghiệp hành động như tờ báo đó.
Anh thử chơi đi, anh sẽ mau biết lắm". Anh chuyên môn dạy chó và ngựa làm trò trong những rạp xiếc. Nhóm thợ hiểu rằng ông biết họ đã phạm luật của xưởng nên nhắc khéo họ.
Lần này thì ''bị" rồi. Sau khi được nghe lời khen rồi, ta thấy những lời trách không khó chịu lắm. Sự ngu muội, hay nói cho đúng hơn, một sự hiểu sai lầm về những vấn đề đó phải được phá tan đi để thay vào một giáo dục thích hợp, để cho những cặp vợ chồng sau này (và hiện tại nữa) có thể xét phương diện tình dục trong đời sống chung của họ bằng một cách khách quan, ngay thẳng và khoa học".
Nếu tên hơi lạ, ông bảo người ta đánh vần cho ông nhớ. Cho nên bà chỉ nói rằng bài diễn văn đó, nếu cho đăng vô Tạp chí Bắc Mỹ thì tuyệt. Nhưng, khi vì rủi ro, người bếp làm cháy món thịt quay thì bà đã không phàn nàn, còn vui vẻ tha thứ mà ăn.
Tất nhiên là ta hành động như vậy, không phải vì quý báu gì những ý tưởng đó đâu, mà chỉ vì lòng tự ái của ta bị đe dọa. Cái ảo thuật của lời khen đó có nên dùng trong gia đình không? Tôi tưởng không có nơi nào người ta cần dùng nó - mà cũng xao nhãng nó - bằng trong gia đình. Nhưng nếu hư hỏng thì mặc ông!".