Tất nhiên bạn không nên quá đà. Bắt đầu với đồ vật đầu tiên rồi đi qua từng đồ vật một cho đến hết. Bạn hãy hình dung rằng đi kèm với lò sưởi là một phiếu phạt đỗ xe khổng lồ có kích thước bằng bảng quảng cáo.
Chúng ta có thể tưởng tượng chiếc vòi hoa sen được phủ kín bằng những tấm bản đồ chỉ đường, trên tấm bản đồ, “Texas” được in rõ mồn một. Gali cầm tiền và lại gần người chơi đàn lúc này đang tập trung vào công việc của mình. Bạn sẽ không thể tìm ra bí mật của trí nhớ siêu phàm ở trang cuối và cũng đừng hy vọng bạn có thể thực hiện ngay lập tức những hứa hẹn của tôi.
Những bản tóm tắt của tôi cho các bài thi được tạo nên bởi hàng trăm từ khóa, chúng gợi cho tôi nhớ đến bất cứ một bài học, cụm từ và sự kiện nào mà tôi muốn trình bày. Hãy liệt kê những đồ vật này theo thứ tự từ một đến năm. Nếu chúng ta đang quan tâm tới lớp học dành cho các doanh nhân, chúng ta có vài lựa chọn.
Hãy xem danh sách này trong vòng 4 phút. Lúc này chúng ta bắt đầu nghĩ đến cụm từ “Chỉ hai phút thôi”. Vì thế, nếu chúng ta không tập trung thì sẽ không thể nhớ nổi.
Đầu con cá thì cắm sâu trong đất còn đuôi của nó đang quẫy quẫy trong không trung. Tất cả chúng ta đều cần luyện cho bản thân tính tự giác. Tôi cảm thấy đã sẵng sàng “đọc làu làu” phần tài liệu và chứng minh cho khả năng của trí nhớ đã qua luyện tập của mình.
Đây chính là cách chúng ta lưu thông tin mới vào các “phòng” trong trí nhớ. Nếu đúng vậy thì tất cả chúng ta sẽ trở thành nhà biếm họa! Bây giờ chúng ta sẽ tạo ra một danh sách các “móc treo” – các vị trí tham khảo trong nhà chúng ta, như Cicero đã làm.
Toscanini đã chỉ huy toàn bộ bản nhạc mà không cần đến sự hỗ trợ của bản phối tổng phổ. Và quan trọng nhất – tạo ra những hình ảnh buồn cười và khác lạ nhất có thể. Bạn nhìn thấy cửa ra vào, mở cửa rồi đi đến cầu thang máy.
Thậm chí trong lời nói hàng ngày, chúng ta cũng sử dụng chữ viết tắt mà không để ý đến nó: OK (O Killed – chẳng ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới), DNA (Deoxyribonucleic Acid), PIN (Personal Identification Number – mã số cá nhân),… Cũng chính vì l do này mà có thể bạn sẽ gọi Bill, nhân viên mới vào làm, là Simon. Cứ cho đó là viễn cảnh tồi tệ nhất (thật khó tin) và ước rằng mười lần trong một tháng chúng ta phải tìm chìa khóa.
Hết 5 phút, bạn sẽ nghe thấy một tiếng tít phát ra từ lò vi sóng. Bạn chạy vào một cái cũi (Cage) bên ngoài và ngồi trên cái ghế (Seat) tiện nghi trong đó. Tôi không muốn bạn chấp nhận nó như một món quà hay coi nó là hiển nhiên.
Lúc này bạn đã có một danh sách các đồ vật được sắp xếp trong đầu. Trong trí tưởng tượng của mình, ông có thể mặc cho bức tượng nữ thần Roman bộ đồng phục mới của quân đội (trước đó bức tượng hoàn toàn khỏa thân). Chúng cũng có thể nhớ tên người đã ghi bàn thắng trong một trận đấu cụ thể nào đó.