Nếu bạn bị mắc lỡm ngay ở những bài lựa chọn thật ảo đầu tiên, bạn thường khó tránh khỏi lựa chọn sai. Còn bây giờ leo thang cũng mỏi. Thất vọng, tụt giá rồi.
Thà tát mình còn hơn. Ông nội ngồi bàn chuyện tổ chức cưới hỏi cho chị cả. Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm.
Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực. Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài.
Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao. Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về… Từ cái giá cắm bút đi thẳng đến vai phải của bạn có một khoảng ở giữa, ở đó có một hộp dầu cá OMEGA-3 với những viên to mập.
Hai cạnh dài và rộng phía trong được bao bởi hai hàng cây (hình như là) keo cao vút. Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào. Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ.
Quá nhiều lí do để sống. Vừa đi bộ với bác bạn vừa hơi bực. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận.
Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó. Khi về đây nghĩa là bạn tự do. Trượt theo hai bên má.
Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này. Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho.
Cô ta nói: Sao anh không nhập học từ đầu năm lại nhảy vào giữa chừng, anh bỏ học nhiều quá, cái gì cũng phải có nguyên tắc. Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo. Và biết rằng mình biết ít thế nào.
Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân. Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác. Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về…