Sau khi Lizzie rời khỏi quán, tôi có một cuộc trò chuyện nhỏ với người bồi bàn. “Một khách hàng mà anh có thể nhớ rõ tên cũng như sở thích chắc hẳn phải là một khách hàng trung thành và hết lời khen ngợi về sự phục vụ tuyệt vời của anh. Như đã đề cập ban đầu, phương pháp hiệu quả nhất để ghi nhớ là chú ý.
Đó là những giờ phút đỉnh điểm, khi bạn nhận được tín hiệu đèn xanh để bay vút lên phía trước, tận dụng được con đường nhịp nhàng trải sẵn trong trí não bạn. Trong các giờ học này, bạn chỉ ngồi đó và đếm thời gian cho đến hết giờ. Hãy nhìn vào bên trong qua cửa kính máy giặt.
Sau khi Lizzie rời khỏi quán, tôi có một cuộc trò chuyện nhỏ với người bồi bàn. Anh ta tạm dừng và nhìn về phía người nghe – những người đang rất ấn tượng với bài thuyết trình của anh. Chúng ta mở cửa phòng, đặt cặp tài liệu xuống.
Nếu mọi người cùng chọn một con đường nào đó thì có nghĩa rằng con đường đó là đúng đắn. Ồ, đúng rồi… người đàn ông này rất giống ông ta. Họ đã để lại ấn tượng không thể quên về một tính cách nổi trội.
Tôi đảm bảo rằng khi bạn nhìn vào một đồ vật nào đó trong phòng, chắc chắn hình ảnh then chốt kia sẽ hiện lên trong tâm trí bạn. Con sư tử này rất ghét các đấu sĩ, và sau khi bị bỏ đói nó trở nên hung hăng và dữ tợn. Trong khi mọi người đang nói chuyện, bạn hãy tự nhắc lại tên họ và chắc chắn rằng bạn đã nhớ tên của mọi người.
Trước hết, tôi phải chỉ ra rằng việc trì hoãn các vấn đề không liên quan đến trí nhớ. Trí nhớ của con người vẫn vậy. Vị giáo sư này (không phải đùa đâu, thật sự có những giáo sư như thế) có tầm ảnh hưởng lớn trong chương trình giảng dạy cuối cùng này.
Chúng ta được gì? Ta được các chữ cái của chữ CAT (Carl và Tina – CaT). Điều này cũng có nghĩa là bạn có thể thêm vào một dãy số dài bao nhiêu con số tùy thích. Do đó có thể tiết kiệm rất nhiều cho ngân sách nhân sự.
Cách này cũng đúng nhưng hơi hời hợt. Do đó, nó biết rằng bạn có thể ăn chuối, còn búp bê thì không ăn được. Vậy tại sao ta không tận dụng nó?
Mà chính xác là chúng ta không thể nhớ những điều tẻ nhạt. Người chơi đàn ngước lên và nhìn chằm chằm con gái tôi một cách sửng sốt: “Làm thế nào mà cháu biết tên ta?”, người đàn ông nhấn giọng. Chúng ta đều biết chiếc giường trông như thế nào, đơn giản là bạn hãy tưởng tượng ra chiếc giường trong nhà mình.
Hãy ước lượng xem mỗi ngày có bao nhiêu thứ hoàn toàn mới mẻ mà chúng ta nhớ được? “Vậy, ngài có thích London không, Bill? Phải, tôi cũng không tài nào tìm được một quán cà phê bình thường mở cửa sau 8 giờ tối ở đây nhưng có một cửa hàng Starbucks ở quảng trường Leicester, Bill à, còn một quán nữa ở Scotland. Tôi đã viết ra những từ khóa lên chính đề thi.