Ông này cũng không ra ngoài lệ đó. Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà". Chẳng hạn, bà không biết dân Hy Lạp thịnh trước hay dân La Mã thịnh trước.
(Tôi phải nói rằng bà phỏng vấn anh chàng ấy ở trong khám). Cứ ngọt ngào, không tốn sức mà làm cho các ông tòa phải theo ý kiến ông. Tôi không cần phải thưa với ông rằng ông không chịu trách nhiệm gì về những lời chỉ bảo của ông hết.
Trong cuốn "Ký ức về đời tư của Nã Phá Luân", ông viết: "Tuy tôi chơi bi da rất giỏi nhưng tôi cũng cố ý nhường cho Hoàng hậu thắng tôi, mà được vậy, Hoàng hậu rất vui lòng". Mà thiệt vậy, ông nói thay tôi. "Bạn nên lịch sự và có lễ độ với người bạn trăm năm của bạn".
Bà Disraeli không phải là một người hoàn toàn nhưng trong 30 năm, bà không ngớt nói về chồng bà, khen ngợi, ngưỡng mộ ông. Một bác sĩ khác, ông G. Vụ này do lỗi chúng tôi, một nhân viên của chúng tôi đã quấy rầy ông và làm ông giận.
Giọng hung hăng như muốn bảo: "Chú nói dối, chú ơi! Tôi đi guốc trong bụng chú rồi!". Tôi chỉ cho bà vài món trộn cho gà ăn và những nhiệt độ không khí có lợi nhất cho gà. Đánh bài "Bridge"? Không! Không, không, không.
Nếu những bà vợ trẻ biết trọng chồng như khách quý thì vui vẻ biết bao nhiêu!. Chúng tôi tranh biện. Không, ông nói: "Thầy có thể nghiên cứu việc này được.
Tôi cho chiến tranh là một canh bạc, và những người cao nhất cũng có khi thua". "Tôi hiểu tại sao trong hàng năm trời, tôi đã thất bại. Cô thứ nhì, trái lại, làm bộ như không thấy những lỗi lầm của tôi mà không ngớt khen những tiến bộ của tôi.
Sau cùng, bà hóa điên. Kích thích thị giác và óc tưởng tượng. Tôi tin rằng ông là một quân nhân can đảm và có tài dụng binh.
Phải hành động gấp để ngưng bặt cuộc tuyên truyền phá hoại đó! Nhưng làm cách nào bây giờ? Trong những cuộc tình duyên bất hạnh đó, có bao nhiêu cuộc rẽ thúy chia loan, vì những bi kịch hẳn hòi? Tôi cam đoan là ít lắm. Đừng bảo phải là một quốc vương trên ngai vàng hay là một đại sứ của Mỹ ở Pháp mới cần thi hành triết lý đó.
Và kết quả là cả sáu vị bất mãn đó, trong hai năm sau, mỗi vị mua giùm cho chúng tôi một chiếc xe hơi mới". Vậy tại sao ông vua thép đó thành công? Là vì ông biết dẫn đạo người. Người bán hàng làm bộ coi đứa bé như một người quan trọng, hỏi: "Cậu muốn mua chi?".