Bim Xinh

Phang loli siêu dễ thương loa cực to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mệt nhưng tôi không có quyền sở hữu mình để cho mình hồi phục. Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Tại sao mọi người lại ngủ được.

    Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết. Dù nó không được kể một cách hấp dẫn thì nó cũng có cái gì đó mơi mới. Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu.

    Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau. Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Chưa đến tuổi để vô vi vô vị.

    Mình rất sợ phí thơ. Mà là thứ quan hệ cộng sinh theo kiểu lợi dụng nhau. Sự vô trách nhiệm và trái tim chai sạn của con người có thể gây ra bất cứ thảm họa nào…

    Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì. Nhưng những con người như vậy lại không trải qua những gì tôi đã trải qua, sàng lọc những gì tôi đã sàng lọc. Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười.

    Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy. Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Cái đó làm bạn tỉnh ra.

    Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo. Họ biểu trưng cho chính họ. Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác.

    Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả. Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi. Bác cũng hiểu, vứt điếu đi.

    Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có. Mới gặp một vài lần thì biết qué gì. Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?

    Bạn nói cho bạn vài năm tự quyết, tự tìm tòi rồi bạn sẽ không ăn bám nữa. Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau. Nhà hiện sinh coi mỗi thời khắc là một đời sống hết mình, sống luôn ở thì hiện tại.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap