Thực ra chúng ta có thể học cách điều khiển tâm trí, thể xác và cảm xúc của mình để liên kết sự sướng khổ với bất kỳ điều gì chúng ta lựa chọn. Những buồn bực bạn nghĩ là sẽ cảm thấy vì bị thua lỗ trong công việc làm ăn của bạn hôm nay sẽ tan biến khi bạn đưa tay dìu một người què cụt lên giường, hay khi bạn ôm ấp một đứa trẻ bị AIDS trong cánh tay của bạn. Thấy rằng không còn thời giờ nữa, phi công trưởng đoàn Apocalypse liều mạng lái chiếc trực thăng bay gấp đến bệnh viện trong thành phố.
Sau bản tự thú này, anh còn cung cấp cho quân đội Nhật những thông tin quân sự, tố giác các bạn tù của mình và hăng hái tố cáo chính tổ quốc của mình. Rốt cuộc bạn cũng không thể nào tránh cảm xúc. Chúng ta rút ra được kết luận nào về điều này? Điều đáng mừng là một khi chúng ta nhận ra được cội rễ của mọi vấn đề là ở thái độ của con người và ở những quyết định của con người, thì chúng ta biết rằng chính chúng ta là người có thể thay đổi hiện trạng đó.
Nhiều năm trước đây, tôi gặp một tình trạng dễ thất vọng và tức giận. Tất cà những người thành công vang dội đều đã sử dụng 4 bước nói trên. Ngược lại, như chúng ta đã học trong cuốn sách này, mỗi quyết định và hành động của chúng ta, cho dù là nhỏ bé, vẫn dẫn tới những hậu quả sâu rộng.
Bạn thấy đấy, cái dệt nên cuộc đời chúng ta hôm nay và ngày mai không phải là hoàn cảnh, mà là ý nghĩa mà chúng ta gán cho các hoàn cảnh mình sống. Chúng ta đã học năm yếu tố trên đây của Hệ thống chủ đạo, nhưng còn một đề tài chúng ta phải chú ý: chắc chắn chúng ta có thể đánh giá quá đáng. Hồi tôi 11 tuổi, năm ấy gia đình tôi không đủ tiền để tổ chức bữa tiệc mừng Lễ Tạ Ơn và có một tổ chức từ thiện đã đem đến cho chúng tôi bữa ăn đó.
Cách duy nhất để cảm nghiệm lòng tự tin là qua niềm tin. Giờ đây anh gọi chúng tà "chó con" và rất thích vui đùa với chúng. Tôi để cả con người mình tuôn trào ra trong buổi thuyết trình tối hôm ấy và khi tôi rời giảng đường, hàng ngàn người đã ra tận sân bay để tiển tôi.
Yếu tố thứ hai tạo khác biệt giũa người thành đạt và người thất bại, đó là người thành đạt thì lạc quan, còn người thất bại thì bi quan và tin rằng vấn đề của mình là toàn diện. Nghe lời khuyên của tiến sĩ Deming, ban giám đốc PIE quyết định phải tìm ra cách để thay đổi thái độ của công ty về mặt chất lượng và cách tốt nhất là thay đổi quan niệm của các công nhân về bản thân họ. Từ đó trở đi, tôi không bao giờ nếm dù chỉ một ngụm bia.
Nếu bạn muốn đời sống bạn rộng mở, bạn hãy mở rộng kinh nghiệm của mình bằng cách tìm tòi và tạo ra những ý tưởng cũng như những kinh nghiệm mới. Khó khăn là ở chỗ hầu hết chúng ta không nhận ra rằng chúng ta không ngừng điều khiển lẫn nhau và uốn nắn thái độ của nhau. Rốt cuộc bạn cũng không thể nào tránh cảm xúc.
Chúng ta gọi họ là hạng đạo đức giả, tiểu nhân, bất nhất, hay thay đổi, không thể tin cậy. Tôi tin rằng các cảm xúc mạnh nhất là những cách diễn tả khác nhau về lòng yêu thương. Ngược lại nếu ngoài tiền lương, thỉnh thoảng họ còn được hưởng các điều bất ngờ khác, như tiền thưởng, lời khen, thăng bậc, thì họ sẽ dồn sức lực tối đa cho công việc để có thể được hưởng những điều bất ngờ thích thú đó.
Thế nên, nếu muốn điều khiển đời mình, chúng ta phải ý thức kiểm soát các niềm tin của mình. Năm 1938, khi còn đang đi học, Honda bán tất cả những gì ông có và đầu tư vào một xưởng chế tạo nho nhỏ và ở đây ông bắt đầu khai triển ý tưởng của mình về bạc của Pit-tông. Bạn hãy nghĩ đến một kinh nghiệm tệ nhất bạn đã trải qua.
Những kinh nghiệm đó là những cái chân làm cho mặt bàn của bạn đứng vững, làm cho niềm tin của bạn chắc chắn. Tất cả đều qui về một lý do là họ có những đánh giá tuyệt vời trong những lãnh vực chuyên môn của họ. Làm một quyết định đích thực là quyết tâm đạt được một kết quả và gạt ra ngoài bất kỳ khả năng nào khác.