- Một khởi đầu hay đấy! – Arkad ủng hộ. Tôi đã trở về Babylon bằng linh hồn của một con người tự do và làm chủ bản thân tôi. Mathon chỉ vào một chiếc nhẫn bằng xương bò được chạm khắc rất đẹp và nói tiếp:
Ông bèn thì thầm hỏi anh ta: – Quan tể tướng đáp lại – Chúng ta không thể kết án một người thành đạt vì lý do anh ta biết cách kiếm ra nhiều tiền bạc, đồng thời cũng không thể nhân danh công lý nhằm tước đoạt tất cả của cải do họ kiếm được bằng con đường làm việc chân chính để chia cho những người kém năng lực làm việc hơn họ. Quá khứ của ông là một chuỗi ngày làm lụng vất vả khổ cực.
Tôi rất đồng ý với anh, ngay ngày hôm nay chúng ta sẽ rủ họ cùng đi! Anh phải bảo đảm khi cho một đồng tiền vàng ra khỏi túi, thì nhất định nó phải quay trở lại túi của anh đúng thời hạn. - Dạ thưa bệ hạ! Điều đó cùng với lòng ham thích làm giàu của hạ thần nữa ạ!
Sau này nếu có cơ hội thuận lợi, các anh nên mạnh dạn vận dụng những quy luật quý giá này vào công việc kinh doanh để làm giàu cho bản thân và đất nước chúng ta. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp. Ông Arkad âu yếm đặt bàn tay của mình lên đầu Nomasir và nói:
Người nào hiểu được các quy luật làm giàu và đã sở hữu một số tài sản thì nên suy nghĩ đến điều này. Ông vô cùng xúc động và không cầm được nước mắt. Cuối cùng, tôi trở thành người khắc chữ nhanh và đẹp nhất.
- C các thần thánh đã hại tôi rồi. Ngoài ra, còn một cách nữa đảm bảo số tiền cho vay của tôi không bị mất đi. - Vì rất hài lòng với mẫu thiết kế trang trí của tôi trên những thanh gươm của đội cận vệ hoàng gia nên nhà vua đã thưởng cho tôi năm mươi đồng tiền vàng.
Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó. Tham gia những hành động như thế thật tôi không khỏi hổ thẹn trong lòng. Nếu cháu chỉ để dành một phần mười trong tổng số tiền mà cháu kiếm được hàng tháng, thì cháu tính thử xem trong vòng mười năm, tổng cộng số tiền dành dụm ấy sẽ là bao nhiêu
Vì vậy, chị tôi bảo tôi cho chồng chị ấy vay số vàng này để buôn bán. Trên con đường đó, bạn háo hức, mong muốn thực hiện nhiều ước mơ, dự định, khát khao… của riêng mình. Nhưng bây giờ, qua cuộc thảo luận rất thú vị vừa rồi, tôi đã nhận thức được sự may mắn không phải cứ chờ đợi là có được.
Anh ta vẫn không quên nhắc nhở ông hãy chăm chỉ làm việc. – Tôi cảm động nói, rồi chợt hỏi bà – Thưa bà, theo bà thì con có linh hồn của một người tự do hay của một kẻ nô lệ? - Cháu nói đúng một nửa sự thật mà thôi.
Nhưng nếu tôi là một người đàn ông, tôi thà chết còn hơn trở thành một kẻ nô lệ. Tôi đã phải làm lụng vất vả, tính toán cẩn thận và tích lũy trong một thời gian dài mới có được số vàng đó. Ông có đồng ý với tôi như vậy không?