Nên cháu mới dám cãi như thế. Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc. Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.
Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực. Và anh nhận ra em chẳng bao giờ chơi ác được. Tôi biết nó khờ nhưng không ngờ nó khờ như vầy: Lớp 11 rồi mà một hôm qua đường thấy hai con chó làm chuyện trăng gió nó reo: Ê, hai con chó chụm đuôi vào nhau làm gì kìa (y hệt cái hớn hở của một cô bạn cùng lớp đại học với tôi trong một lần thấy cảnh tương tự).
Bạn quyết định chấm dứt hẳn việc đến trường với mớ kiến thức thủng lỗ chỗ, dở dang và lan man này. Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị. Hôm qua vệ tinh của bác lại đến báo cáo.
Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới. Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác. Mình rất sợ phí thơ.
Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén. Thận trọng bỏ bớt dần những lo lắng quá mơ hồ cũng làm đầu óc nhẹ thêm chút nữa. Bao người làm được sao mi không làm được.
Ngồi im cho mọi người thi thoảng tha hồ giật tóc, vò đầu, véo tai âu yếm. Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Lần khác, chúng tôi lại vào nhà ông bà ngoại tôi ở Hà Đông.
Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường. Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu. Đó là lúc mà trí tưởng tưởng phải lén lút sinh đẻ nơi xó tối của tiềm thức.
Sau hai tuần đó, cảm giác khi ngồi phòng giấy mà không có chuyên môn qua đi. Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan. Lại còn hăng nữa chứ.
Cô không dám nhìn vào ai. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết. Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.
Như một người đồng sở hữu biết điều. Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ. Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết.