Bim Xinh

Dẫn em sinh viên hàng ngon vào khách sạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Khi em bảo: Anh nghỉ đi… Anh ăn cơm đi… Anh thử nhìn bà lão kia kìa… Chết! Em quên mua báo cho anh rồi… Hình như môi anh muốn nói gì đấy… Anh như được nghe những câu thơ anh vẫn mong được nghe. Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ.

    Đã không ít lần phân tích các lí do mình ngại dùng tiền. Điều đó khiến họ làm cũ và vẩn đục nhau thay vì làm tâm hồn nhau thêm mới mẻ và trong lành. Bạn muốn nhìn thấy năng lực thực sự của họ được phát huy, họ được nâng cấp nhận thức và có những điều tâm huyết để đeo đuổi.

    Làm ơn nhanh nhanh cho. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí. Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường.

    Tôi nói: Con mèo ở trên này rồi. Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc. Cháu bác bảo: Thế thì để bác trai hút thì cháu được bỏ học í gì ạ.

    Chẳng ai thua thiệt cả. Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác. Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt.

    Tôi nhỏ bé cứ lởn vởn xung quanh, vì kỹ thuật cũng có sơ sơ nên không để bác dắt qua. Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng.

    Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại. Lưu ý: Hắn không chắc là tôi. Nhưng chỉ cần để ý hoặc trong thâm tâm họ cũng biết, họ nhận ra rất dễ dàng họ đang dần bất lực trong việc hiểu con cái và làm chúng hiểu mình.

    Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả. Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình. So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi.

    Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu. Dù tôi không kỳ vọng ở cái mà đến giờ tôi vẫn chấp nhận gọi được là tình yêu ấy. Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung.

    Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi. - Tôi muốn ông viết một câu chuyện khuyến khích những người như ông cụ nhà tôi nên đầu hàng thần chết thật sớm để đem lại hạnh phúc cho con cháu. Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap