Bim Xinh

Sáng sớm dượng và con gái tranh thủ địt lén một nháy

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào. Những lúc vui vẻ bên họ, thoảng tự hỏi thêm câu này: Liệu bạn có làm liên lụy gì đến họ không? Có lẽ không, vì bạn làm việc hoàn toàn độc lập. Tôi chỉ cần mọi người tin tôi thêm một chút, một chút nữa thôi.

    Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát: Bao giờ từ trước đến nay cũng thế, cứ phải thấy thương đau tận mắt, phần lớn loài người mới chịu xót xa. Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.

    Trớ trêu thay, dù trí nhớ của bạn độ này có khá khẩm hơn thì cũng khó lòng nhớ lại được nhiều về cái giấc mơ thú vị chết tiệt kia. Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học. Mỗi con người trong Loài Người.

    Kệ cha sự im lặng của bạn có ý nghĩa gì, với người khác, nó tương đương đồng ý. Đúng vào lúc họ cần một niềm tin. Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa.

    Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội. Và cũng không làm ấm lòng những đứa trẻ ngoan. Nhưng mưa dầm thấm lâu.

    Mẹ: Chắc con lại ghé đâu chơi chứ gì. Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.

    Ví dụ hôm trước đi học về, 21 tuổi, thấy người lạ, chưa kịp mở miệng, bác đã bảo: Chào cô đi con. Khi ấy, mọi người ngồi ăn trước cửa, hóng gió. Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào.

    Không biết viết đến khi nào thì hết mực? Em định làm gì nếu yêu hết anh? Kẻ không biết thế nào thì mới hết nổi mình. Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người. Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.

    Và sẽ ngạc ngạc nhiên hơn nếu nó đã được phát minh mà tôi chưa biết bao giờ. Tập về thấy tốn nhưng cũng đáng. Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ.

    Trong xã hội này, khi nhiều mộng ước đã tắt, những người nhạy cảm khó sống. Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học. Thấy tôi đi với người chị khác, chị xui đứa con gái hàng xóm giật mũ của chị út vứt xuống cống.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap