Bạn hãy để ý đến cách ra quyết định của một số nhà lãnh đạo. Hãy yêu họ vì chính con người họ. Hạnh phúc hay bất hạnh tuỳ thuộc vào cách bạn nghĩ.
Có lẽ đối với anh, không có khái niệm tồn tại của thế giới, vì anh đã không hề trực tiếp trải nghiệm qua bất kỳ điều gì bên ngoài thị trấn bé nhỏ ấy. Trong những phút giây đối mặt với thất bại, sai lần, nghịch cảnh và đắng cay cuộc đời, ngay với những người bản lĩnh, nhiều vốn sống nhất cũng đôi lúc mất phương hướng và tự hỏi: Thế nào là hạnh phúc thực sự? Ý nghĩa và giá trị cuộc sống của mình là gì? Vì sao cảm giác hạnh phúc thực sự lại khó tìm đến thế? Hạnh phúc sao đến rồi lại đi? Có thực sự tồn tại và phải đi tìm hạnh phúc vĩnh hằng ở đâu? Làm thế nào để hạnh phúc thực sự? Hạnh phúc là luôn bằng lòng với chính mình hay dám thay đổi, vượt lên để đạt được điều mình mơ ước? Hạnh phúc là cảm nhận tĩnh lặng hướng nội, tự bằng lòng với cuộc sống đang có hay dám vươn lên chinh phục những thử thách để khẳng định mình và thay đổi cuộc sống? Năm nay, Joe đã 42 tuổi còn người em nhỏ nhất cũng đã 21 tuổi.
Điều đó vừa đơn gian, vừa rẻ tiền lại chẳng phải mất nhiều thời gian chuẩn bị. Hãy cố gắng hoàn thiện, nhưng đừng thất vọng khi không đạt được đến sự hoàn hảo sau khi bạn đã thực sự làm hết sức mình. Những người khác thì nói rằng thậm chí chẳng đáng trò chuyện với anh, vì họ chẳng biết được khi nào thì một đề tài sẽ bùng nổ thành một cuộc tranh cãi.
Cho dù đó chỉ là một câu hỏi tầm phào hay một thắc mắc đơn giản như làm cách nào dán giấy lên tường hiệu quả nhất. Người xưa từng nói: "Có hai người tù buổi tối thường nhìn qua khung cửa sổ, người lạc quan nhìn thấy các vì sao và ước mơ sẽ có ngày được tự do, còn người bất hạnh chỉ nhìn thấy các song sắt giam cầm". Trước đây ông chưa bao giờ có cơ hội để bắt đầu lại, để quyết định xem mình muốn làm gì và làm điều đó ở đâu.
Rồi Mark mời Frank ở lại cùng ăn trưa. Trong khi đó mọi người lại nói rằng ông ta chỉ thiếu đúng hai yếu tố đó. Công việc cứ thế lặp đi lặp lại mà chẳng có gì mới cả.
Đó có thể là ước mơ của người khác, một ước mơ đẹp, nhưng lại không phải là ước mơ của tôi". Và điều phải đến đã đến, khi Mary về thăm mẹ, bà phàn nàn rằng dường như cô không vui khi về thăm bà. Các nhà nghiên cứu cũng nhắc nhở rằng - chúng ta không bao giờ chiến thắng trong những mối quan hệ, mà chúng ta chỉ chiến thắng khi tạo được nhiều mối quan hệ tốt.
Quy luật này cũng áp dụng trong gia đình và môi trường làm việc. Có những người luôn giữ được nụ cười và sự trầm tĩnh ngay cả trong những hoàn cảnh không thuận lợi, và điều đó giúp họ vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Cón nếu chúng ta xem nó như một nghề nghiệp thực sự thì tất cả không còn là sự hy sinh vất vả nữa, mà sẽ trở thành niềm tự hào và là một phần của con người bạn.
Đừng tích luỹ tài sản chỉ vì bạn muốn sở hữu nhiều đồ đạc. John List là một người đàn ông lớn tuổi, hiền hoà và trông không lấy gì làm bắt mắt. Warren là một giáo sư trung niên và ông rất hài lòng với công việc hiện tại của mình.
Tom rất thích vì trước đây anh đã từng chơi bóng bàn thời sinh viên. Nhưng anh vẫn cảm thấy buồn khi so sánh với chúng. Sao lại phải mất công làm điều này điều nọ nếu chúng không dẫn đến một điều gì đó mà bạn quan tâm?
Có người sống 30 năm và những năm tháng tiếp theo của họ chỉ dựa vào kiến thức, kinh nghiệm và vốn sống của 30 năm trước đó mà thôi nên họ thường đi theo lối mòn của những quan niệm và định kiến của chính họ. Sẽ không có một cánh cửa nào đóng quá lâu trước một tấm lòng chân thành. Và vì chúng ta cho rằng nét mặt quan trọng nên chúng ta để ý đến nó và dùng nó để phản ứng và bộc lộ thái độ của mình.