Câu chuyện như thế này: Rudyard Kipling sau khi cưới một cô nàng ở Vermont, tên là Caroline Balestier bèn cất một ngôi nhà xinh xắn ở Brattleboro (Vermont), hy vọng sẽ lấy đó làm nơi dưỡng già. Thì chắc chắn như vậy rồi vì tất cả đều do ưu tư mà sinh ra! Mà cuộc thi ấy mở chung cho hết thảy sinh viên các trường Đại học.
Tuy nhiên, bạn có thể khinh lời huấn hỗ của các bậc giáo chủ. Ông Sam Wood, một trong những nhà sản xuất phim hát bóng nổi danh tại Hollywood nói rằng ông đã nhức đầu nhất bởi các tài tử trẻ tuổi. Tôi nói: "Anh Bill này, tôi chỉ đợi anh mười phút thôi, rồi thì "tốp".
Ông ta hỏi: "Vậy giấy tờ về những việc bỏ dở, bác sĩ để đâu?". Trước đó, tôi định đến ngân hàng vay một trăm Mỹ kim nhưng bây giờ tôi sẽ quyết sẽ vay hai trăm. Người ta hỏi ông có lo về nhiệm vụ ghê gớm của ông không, ông đáp: "Tôi quá bận, không có thời gian để lo chi hết".
Chưa bao giờ tôi hoàn toàn thất bại như vậy. Ông Schwab từ đó lấy câu ấy làm châm ngôn hành động. Mỗi lần chỉ có một hột cát xuống thôi.
Bọn Nhật tiếp tục tấn công như vậy trong 15 giờ rồi có lẽ vì hết thuỷ lôi, chúng lặng lẽ bỏ đi. Bệnh nặng không thể dùng quang chất được, phải cho chạy quang tuyến vào ung thư luôn trong 30 ngày, mỗi ngày mười phút rưỡi. Nếu được như anh, mất gì tôi cũng chịu.
Trái lại, người khôn ngoan, khi thấy mình chỉ được vỏn vẹn một trái chanh nhỏ, sẽ tự nhủ: "Lần thất bại này dạy ta nhiều nhiều hay lắm đấy. Chính ông đã phải công nhận rằng chẳng làm nên công chuyện gì nếu đã không học mười sáu giờ một ngày để bù lấp sự thấp kém của mình. Bảo hiểm về bệnh tật, hoả hoạn và tai nạn bất thường khác
Vài danh nhân trong lịch sử nước Mỹ cũng đã điêu đứng vì tiền. Muốn thế bà chỉ cần bắt đầu có những cử chỉ vui vẻ như để phân phát tình yêu cho con cái mà đừng phí tâm nghĩ tới nỗi khổ để tự làm cho đời mình thêm chua xót. Goodrich, hội trưởng công ty làm vỏ xe hơi B.
Cũng có thể những tinh tú đó tự nhiên mà sinh, có thể chúng vẫn có từ hồi có thời gian và không gian vậy. Bác sĩ về khoa thần kinh nào cũng phải công nhận rằng sự mệt mỏi sẽ giảm sức chịu đựng của bạn khi bị xúc động, sợ hãi hay ưu tư. Bức thư không làm xấu danh Đại tướng mà làm ô danh mụ rất nhiều.
Chúng tôi nợ tiệm tạp hóa 50 Mỹ kim và phải nuôi năm đứa con. "Theo luật trung bình nỗi lo lắng đó sẽ không xảy ra đâu". Lại còn mượn trước tiền của công ty bảo hiểm nữa.
Ai đáng trách trong đó? Mấy đứa con ư? Đã đành; nhưng người mẹ chúng còn đáng trách hơn. Thế mà rất nhiều người thường khổ sở vì lẽ ấy. Số mệnh chỉ cho bạn một trái chanh còm, bạn hãy tìm cách làm thành một ly nước giải khát.