Hôm qua vệ tinh của bác lại đến báo cáo. Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở. Là người thì nên thế.
Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi. Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm. Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau.
Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng. Kẻ biết dung hòa là kẻ được chọn lọc sau đào thải nghiệt ngã của tự nhiên và xã hội. Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia.
Mở tủ ra, thay quần áo. Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc. Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35.
Tôi dẫn ông anh ra chỗ chải đầu. Xuống nhà, ông nội vừa sang. Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình.
Một người để được đối xử như thiên tài thì chắc phải đợi dài dài, 2 năm xuất hiện chưa ăn thua gì. Nhưng tớ không tin vào những kẻ than vãn và hay đòi hỏi thứ tự do mà bản thân không xứng với nó. Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé.
Họ xích lại gần nhau trong mối quan hệ đồng nghiệp, bè bạn. Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc. Xin lỗi nhé, buồn ơi.
Ở Tây hay ở Ta đều thế cả. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau. Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước.
Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế. Ông anh cũng xịt xịt xịt lên đầu. Cái giấc mơ của mình không mất.
Bạn không muốn rũ bỏ hoàn toàn để làm mới toàn bộ. Họ sẽ đau nhưng không nhiều như tôi từng tưởng tượng. Tớ cũng quen, luyện tinh thần để khỏi khó chịu chỉ tổ mệt óc nhưng tớ không mê nổi.