Vị ấy nói: Anh rất hùng biện nhưng lý tưởng còn non nớt. Cùng những tâm hồn khó thuyết dụ trên tôi xin dâng từng chữ mấy lời vàng ngọc ấy. Mà ái tình căn cứ vào nhan sắc, khi nhan sắc tàn, hay có khuyết điểm chi đó, nó sẽ phai lạc hay chấm dứt.
Ngài truyền lệnh cho hai ông bà nhân tổ chung sống, tương trợ và sanh miêu duệ hậu thế. Đề phòng sự trà trộn gây dịp xấu cũng như lối giáo dục đóng kín, giấu giếm làm cho người ta ngu dốt, không dám cởi mở, sống giả hình, nơm nớp sợ, tọc mạch, chờ cơ hội để làm xằng, bỡ ngỡ khi phải tiếp xúc với người khác phái. Có nhiều bạn trai chưa lần nào bị người lớn rầy về sự tìm hiểu vấn đề nầy nhưng tự nhiên bẽn lẽn, e thẹn khi coi những hình lõa thân mà bị người lớn bắt gặp.
Nhiều cuộc ái ân trong lúc đợi chờ bị thời gian thí nghiệm, dần dần phai lạt, tiêu trầm luôn. Biểu lộ tình tâm giao bằng cách thể hiện tinh thần hy sinh. Trước hết hãy nhấn mạnh góc cạnh tâm lý nầy của bạn trai Thúc Sinh.
như ai qua bến nào đó cho tôi nhắn vài câu, thương về đủ thứ. Bạn trai thì thẳng như ruột ngựa, ưa đại cương, tổng hợp. Nó trở mình theo chiều gió ái ân mới đến phơi phới như cánh bướm non thôi.
Cha thì lạc hậu, nghiêm khắc, mẹ thì lỗi thời, ưa đay nghiến. Tôi không nói đầy đủ chi tiết đâu. Giữa họ và bạn tâm giao có sự cộng thông đời sống tinh thần, tình cảm: người nầy lo sống cho người kia và hỗ tương tìm hạnh phúc cho nhau.
Bởi có bảntính đó nên họ thích hoạt động. Mà khí bi quan, họ thấy nó gai nhọn và gai nhọn. Họ kiếm trong đó những ngụ ý, thâm ý gì theo họ muốn đó.
Họ cho cây thang danh vọng là lý tưởng của con người. Lúc còn thơ bé, bạn trai sống dưới bóng bao tâm hồn thành nhân , thành lão, nhưng rất vô tư lự. Tâm tình cảm thấy cô độc của họ làm lây xung quanh, khiến cho nhiều kẻ gặp họ nghe bầu khí xã giao nặng.
Họ có một cơ cấu sinh lý mà của bạn gái chỉ giống dung dạng chung thôi. Bàn về ký ức bạn trai, một điều nầy ta không nên quên là lúc còn bé, khoảng 11 đến 15 tuổi, bạn trai không có não nhớ sâu sắc bằng lúc từ 16 tuổi trở đi. Chớ nên có một quan niệm tu trì sai lầm thì nguy hiểm.
Tôi ăn no, ăn no xong tôi treo cổ cha vì cha bắt tôi sống trưởng giả. Họ không khinh rẻ, phản đối, chia trí đâu. Tiếc thay mục đích nầy thường ít được biết hay bị bỏ quên.
Không thể hiểu sai tinh thần câu nầy để nói hễ đ àn ông đều phải có đôi bạn. Cũng không đáng ngạc nhiên: nhiều thanh kiếm phải sét vì giọt lệ đàn bà. Con trai nhút nhác vì tại còn gàn mà gàn nói đúng hơn là chưa thích nghi được với người, sự việc hoàn cảnh.