Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo). Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ! Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.
Chúng ta ngỡ hành động theo lý trí, trong thực tế lại hành động theo tình cảm nhiều hơn. Bạn xanh xao và mệt nhọc. Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.
Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa. Mặc dầu vậy, ông ta vẫn nhất định coi những giờ làm việc từ 10 giờ sáng đến 6 giờ chiều là khoảng thời gian chính trong ngày, còn 10 giờ trước và 6 giờ sau khoảng đó là phụ, chỉ như một đoạn mở và một đoạn kết vậy thôi. Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.
Vì vậy, theo thiển ý, công việc phải làm trước hết trong ngày là coi chừng bộ óc ta làm việc. Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo). Họ ngồi xe máy phóng qua các miền trong xứ văn chương với mỗi mục đích là đi tìm cảm xúc mới.
Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui. Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ. Bạn làm việc quan trọng đó lúc nào? Theo tôi lúc thích hợp nhất là lúc đi từ sở về nhà.
Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta. Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả. Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy.
Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi. Muốn thu xếp sao cho có thể sống đầy đủ và dễ dàng với số vốn 24 giờ một ngày thì việc đầu tiên quan trọng nhất là bạn phải bình tĩnh, nhận chân được việc đó khó khăn cực kỳ, phải cố công gắng sức lắm mới được. Chắc bạn không dám cả gan chối cãi điều đó chứ? Nếu bạn chịu nhận mà còn không chịu bỏ ra một phần mỗi ngày để suy nghĩ kỹ lưỡng về lý trí, nguyên tắc và hành vi thì có khác gì muốn sáng thì phải có đèn, mà bạn lại nhất định không chịu thắp đèn không?
Mặc dầu vậy, ông ta vẫn nhất định coi những giờ làm việc từ 10 giờ sáng đến 6 giờ chiều là khoảng thời gian chính trong ngày, còn 10 giờ trước và 6 giờ sau khoảng đó là phụ, chỉ như một đoạn mở và một đoạn kết vậy thôi. Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút. Bạn phải sống với số thời gian là 24 giờ một ngày.
Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều. Bạn đừng tưởng tượng rằng tuần sau, nước sẽ ấm hơn đâu. Nguy hiểm thứ nhất, ghê gớm lắm, là thành một người trong bọn khả ố nhất, khó chịu nhất: bọn thông thái rởm.
Thơ bắt óc ta làm việc nhiều hơn tiểu thuyết, nếu trong thơ có phần tưởng tượng. Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy. Nếu buổi sáng, bạn bước lên xe với cặp tạ để luyện bắp thịt hoặc trọn bộ Bách khoa mười cuốn để học thêm, thì người ta chú ý đến bạn ngay.