Bim Xinh

đi công chuyện, cậu nhân viên gặp phải 2 chị quản lý nứng lồn vl

  • #1
  • #2
  • #3
  • Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới! Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy. Nói chuyện với ông chủ không thể giống như cách nói với anh bạn ngang hàng hay với cấp dưới của bạn.

    Anh dẫn chương trình. Rút lui có trật tự khi lại thấy vị diễn giả kia lên trên sân khấu. Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió.

    Bạn không thể rút lui lịch sự bằng cách xin lỗi phải vào nhà tắm trong giây lát. Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật. Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami.

    Rồi những câu chuyện thời niên thiếu đầy sóng gió của cha lúc còn ở Nag… Bao giờ cuộc trò chuyện của hai cha con tôi cũng kết thúc bằng câu hỏi: Larry, hôm nay con học hành thế nào? Nếu đang nói những chuyện thuộc chuyên ngành của mình, cần chắc rằng người đối diện có biết những thuật ngữ chuyên ngành mà bạn đang sử dụng hay không. Thật ra nói trước công chúng rất thú vị, vì ta hoàn toàn được làm chủ câu chuyện.

    Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ. • Họ rất tò mò, luôn hỏi tại sao, luôn muốn biết nhiều hơn những gì bạn kể. Tôi đọc rất nhiều các bài diễn văn.

    Một giọng nói rè rè ở đầu dây bên kia thốt lên, chậm rãi từng từ một: King hả? Boom-Boom Giorno đây. Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề. Theo anh liệu khủng hoảng kinh tế có xảy ra không?

    Và tôi rất thích trò chuyện với bà. Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ. Nên khôn khéo linh động chọn đề tài thích hợp nhất.

    Tôi tiếp tục: Butte Montana là thành phố có tỉ lệ phạm pháp thấp nhất ở phương Tây. Những lời đầu tiên này đã làm vài người tủm tỉm. Nhờ vậy mà phong cách hài hước của Bob rất đa dạng và phong phú.

    Đặc biệt đối với những người bản tính rụt rè hay không thích nói nhiều. Tôi trả lời: Tôi không có đề tài nào cả. Cũng không vì chỗ đẹp mà quên đi thời điểm có hợp lý không.

    Họ hay nhìn những việc khó khăn nghiêm trọng một cách nhẹ nhàng hơn. Khi thị trưởng Cuomo nhấn mạnh điều này, ông đã làm cho tôi phải suy nghĩ. Các ông nên thoát ra khỏi những suy nghĩ đó.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap