Họ danh nhiều thời gian và nỗ lực hơn trong việc học cho kỳ thi kế tiếp. Họ ôn đi ôn lại kiến thức cho đến khi họ có thể trả lời câu hỏi theo bản năng mà ko cần phải động não quá nhiều để phân tích. Mọi việc ngày càng trở nên tồi tệ.
Khi chơi trò chơi điện tử, chúng ta có một mục tiêu rõ ràng, đó là chiến thắng. Tuy nhiên, sau khi việc này hoàn tất, chúng ta chỉ cần ăn số gạo đó, vì chúng chính là tinh chất từ cánh đồng mang lại nguồn năng lượng cần thiết. Hãy để tôi cho bạn một ví dụ.
Ví dụ, bạn nghĩ đến hình ảnh gì đầu tiên khi nghe từ “chính trị”?Bạn có thể nghĩ đến hình ảnh tổng thống Mỹ Bush hoặc hình ảnh những người trong Nghị viện. Sau khi mẹ bạn giục đi tìm nó, bạn đi vào bếp, trong đầu liên tục nói với bản thân "Mình đâu biết nó ở đâu". Tôi thường khuyên các học sinh của tôi nên hướng tới những kết quả tốt nhất và những trường tốt nhất.
Dạng việc này được xếp loại ưu tiên (U1) do tính chất quan trọng khẩn cấp của nó. Thầy cô nhìn tôi như thể đây là 1 ý tưởng hết sức điên rồ. Những từ khóa được gạch dưới bên trên.
Tên “napoleon” có thể được chua thành các âm tiết “na”, “po”, „le”, “ông”. Chúng ta không thể thay đổi được thời gian nhưng có thể kiểm soát được cách sử dụng thời gian của chúng ta. Sự khác biệt nằm ở chỗ nào? Và làm thế nào bạn có được tư duy của người thành công?
Tôi sẽ chứng minh cho anh thấy điều đó". Thay vào đó, bạn nên ưu tiên thời gian theoc cách sau. Tuy nhiên, khả năng nắm vững lý thuyết chưa đảm bảo cho bạn 10 điểm.
Nếu bạn làm được điều này, cuối cùng bạn sẽ đạt được mục tiêu của bạn. Như thế, bạn nghĩ sự phát triển của bán cầu não nào quan trọng hơn? Câu trả lời là cả 2. Tôi luôn tự hỏi "Làm thế nào mà họ có nhiều thời gian đến thế?"
Nếu chúng mấp máy đọc, nghĩa là bạn có thói quen đọc bằng môi. Tôi đã nhận ra sức mạnh của mục tiêu thông qua một cuộc khảo sát thực hiện tại trường đại học Yale (một trong những trường đại học hàng đầu ở Mỹ) vào năm 1952, lúc đó, khóa sinh viên sắp tốt nghiệp được hỏi rằng họ có những mục tiêu cụ thể nào về những gì họ muốn đạt được sau khi tốt nghiệp. Khi tôi xác định mục tiêu vươn lên dẫn đầu trường (một mục tiêu rất lớn), ý nghĩ đạt được mục tiêu này thật sự làm tôi cảm thấy vui sướng, nhất là khi tôi đang là học sinh đứng chót lớp lúc bấy giờ.
Hãy kiểm tra lại để chắc chắn bạn trả lời đúng. Câu trả lời tiếp theo của tôi là: “ Trí thông minh của bạn là trách nhiệm của bạn”. Trên đường từ trường về nhà, bạn hãy nhẩm ôn nhanh bài vừa học.
Tôi từng tin rằng mình kém cỏi hơn tất cả bạn bè xung quanh và đó là số phận định sẵn của tôi . Tuy nhiên, trước khi chúng ta bắt đầu hành trình khám phá đầy thú vị, bạn phải tự hỏi mình rằng. Bạn suy nghĩ như thế nào?