Rất hiếm những người ra ngoài lệ đó. Nhưng nụ cười đó phải tan ngay, vì ông giám đốc tiếp tôi bằng lời "bật ngửa" này: - Allison, tôi không thể mua số máy còn lại được. Và khi chúng tôi cần tới họ, họ vội vàng lại liền, có vẻ cảm ơn chúng tôi lắm".
Bây giờ tôi biết làm thinh. Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy. Muốn dẫn dụ ai, phải trước hết khêu gợi cho người đó có lòng ham muốn nhiệt liệt đã.
Tôi làm việc với ông đã lâu, đáng lẽ phải biết làm vừa ý ông mới phải. Sáng dậy, thấy tấm "ra" ướt, bà nó bảo: "Ngó này, đêm qua lại đái dầm nữa". Phương pháp ông giản dị lắm.
Liên đoàn đó sau được các chủ nhân khách sạn vạn quốc gia nhập và trở nên một hội quốc tế mà chính ông được làm hội trưởng. Ông có tài, có nhiều tương lai, dù ông làm việc ở đâu cũng vậy. Hồi xưa bà trẻ, đẹp, được nhiều người tâng bốc.
6- Thành thật làm cho họ thấy sự quan trọng của họ. Nhiều khi muốn cho một người mắc bệnh càu nhàu kinh niên nguôi cơn giận chỉ cần có một người kiên tâm hiểu họ, chịu làm thinh nghe họ, để họ mặc tình phùng mang, trợn mắt như con rắn hổ, phun ra ngoài cái nọc độc nó làm cho họ đương nghẹt thở. Chỉ trích là vô ích (nó làm cho kẻ bị chỉ trích phải chống cự lại và tự bào chữa) mà còn nguy hiểm, oán thù.
Ông Gaw không đòi mà được. Như vậy, khi coi lại, mau và dễ thấy hơn. Bây giờ anh làm sao? Xin nghe anh ta nói:
Vì chính cha mẹ y và những người chung quanh y đã làm cho y trở nên như vậy. Tôi nói: -Thưa ông Smith, tôi hoàn toàn đồng ý với ông; nếu những máy đó nóng quá thì ông không nên đặt mua thêm nữa. Làm sao bây giờ? Đi kêu ca với người quản lý khách sạn đó ư? Đem cái thắc mắc của mình tỏ với người ta ư? ích lợi gì đâu? Người đó cũng như tôi, chỉ quan tâm tới điều họ muốn thôi.
Bức thư đó, ông giữ trên ba mươi năm và đưa tôi coi khi ông lại nghe lớp giảng của tôi. Và như vậy tôi thấy lợi vô cùng. Một chuyện lạ lùng xảy ra, Hoàng đế tuyên bố những lời không thể tưởng tượng được, làm rung động cả châu u và vang lên khắp bốn phương trời.
Bạn có tự cho rằng mình hơn người ấn Độ không? Đó là quyền của bạn. Tôi vẫn mong mỏi từ lâu được dịp qua đó, mà chỉ đi một lần tới Alger rồi trở về. Tỏ ra rằng ta tin nơi tài năng họ, rằng họ có tài mà họ không ngờ.
Lòng anh thành thật cho nên làm cảm động tất cả thính giả. Ông về nhà bình tĩnh hơn và muốn tỏ ra công bằng với chúng tôi, cũng như chúng tôi đã công bằng với ông, ông lục giấy tờ của ông ra, kiếm thấy toa hàng đã thất lạc và gởi trả chúng tôi mười lăm mỹ kim với vài lời xin lỗi. Và gì nữa, chắc các bạn đã đoán được.